nhật ký sủng ái của nữ phụ xinh đẹp
Tiểu sử của nữ diễn viên xinh đẹp người Thái Chuyện tình cảm của Lương Khiết Chuyện tình cảm của nữ minh tinh khiến tốn không ít mực giấy của giới báo chí. Vào tháng 7/2017, chuyện tình cảm của cô và diễn viên Bồ Ba Giáp bị khuy ra ánh sáng. Mặc dù cả hai người có sự chêch lệch về tuổi tác khá lớn (nhà trai hơn nhà gái 9 tuổi).
Danh sách chương truyện Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp. Chương 1 - Mở đầu. Chương 2 - Ánh mắt của cô giống như đang nhìn con mồi. Chương 3 - Ánh mắt của cô, rất nhiều lần đã chạm vào lòng anh. Chương 4 - Anh chợt cảm thấy trong người có chút nóng bức. Chương 5
Keva: Đứa trẻ xinh đẹp 25. Kyomi: là Tên tiếng Anh hay cho bé gái mang ý nghĩa thuần khiết và xinh đẹp 26. Lillie: Tên tiếng Anh con gái là sự tinh khiết, xinh đẹp 27. Yedda: Tên con gái tiếng Anh hay mang ý nghĩa là giọng hát tuyệt vời 28. Linda: Bé sinh ra xinh đẹp, dễ thương, và dễ mến 29. Lynne: Mang hình ảnh của một thác nước đẹp, thuần khiết
"Cảnh Thần à, đây là Diệp Uyển, đứa cháu bảo bối duy nhất của ta." Diệp Uyển mỉm cười gật đầu chào. Xem ra ông nội vô cùng coi trọng tên họ Lục này, ông nhiệt tình mời rượu lại cởi mở hỏi han. "Gần đây công việc của cháu rất bận? Ta thấy cháu có vẻ tiều tụy!" Lục Cảnh Thần khẽ cười, liếc nhìn cô một cái rồi đáp lại:
Nội dung truyện Sự Trả Thù Của Vợ Trước Tổng Giám Đốc Thể loại: ngôn tình hiện đại, ngược tâm, đô thị ,HE Nhân vật chính: Á Kỳ vs Dịch Tân Đối với người phụ nữ cuộc sống hôn nhân là tất cả. Yêu thuơng một người đàn ông cả một kiếp người..
️ Tên: Mau xuyên: nhật kí thượng vị của nữ phụ ️ Tác giả: Nạp Lan Mặc ️ Tình trạng bản gốc: Hoàn thành ️ Tình trạng bản edit: Hoàn thành _____ 🔻 …
wolfkamafor1981. Edit Tiểu PhiếnKhi giọng nói quen thuộc ấy gọi tên cô lần nữa, tim Giang Kiều đập mạnh hơn. Nhưng khi cô nhìn vào khuôn mặt anh, lại vẫn giữ vẻ bình tĩnh. lạnh Dịch tiếp tục nói, "Một tháng không gặp, chúng ta cũng nên tâm sự với nhau một chút."Giang Kiều nói, "Nói cái gì?" Đã lâu không gặp, giọng nói của cô vẫn bình tĩnh như vậy. Đột nhiên, bầu không khí nơi đây bao trùm bởi sự căng thẳng khiến cho người ta hít thở không yên tĩnh giống như cơn sóng ngầm, chỉ chờ thời cơ tới liền dâng trào mãnh liệt."Rất nhiều chuyện." Ánh mắt Phong Dịch vô cùng sâu, "Ví dụ như chuyện đêm đó."Vừa dứt lời, không đợi Giang Kiều trả lời anh đã nắm lấy tay cô. Anh nắm rất chặt, dường như có chút tức giận. Cổ tay Giang Kiều bị nắm chặt, giống như là đang bị kìm. Thân thể anh tiến về phía trước, cô cũng bị đưa đi theo. Phong Dịch không nói gì, chỉ kéo Giang Kiều đi ra ngoài. Một chiếc xe đen đỗ ở cửa quán cafe, tài xế đã xuống xe, bên trong không có Dịch mở cửa xe, lôi Giang Kiều ngồi vào ghế phó lái, cô cũng không phản kháng, anh lập tức ngồi vào bên ghế lái. Không khí trong xe cực kỳ nặng nề, cảm giác lúng túng ngày càng rõ. Hai người đã tỏ tình, nhưng hiện tại lại giống như hai người xa Kiều nhàn nhạt hỏi, "Đi đâu nói chuyện?"Anh quay đầu nhìn cô, phun ra hai chữ, "Nhà em."Giang Kiều giật mình trong thoáng chốc, giây sau, Phong Dịch đã nhấn ga rời đi. Xe phóng đi, băng qua con đường bằng phẳng. Cô không nói gì, nếu Phong Dịch đã tìm được tới quán cà phê này thì anh nhất định biết được nhà cô ở đâu. Bên ngoài là ánh mặt trời khiến người ta yên lòng, trong xe là hai con người đang im lặng. Ô tô chạy ngang qua vài con phố, dừng lại trước nhà Giang Dịch không nhìn cô, lạnh nhạt nói, "Xuống xe."Giang Kiều xuống xe mà không có bất kỳ ý nghĩ muốn trốn chạy nào, cô biết, Phong Dịch tới đây nhất định cũng đã có chuẩn bị Kiều lấy chìa khóa mở cửa, Phong Dịch đi theo cô vào trong nhà, đóng cửa chỉ nghe thấy đằng sau hai người phát ra tiếng động rầm một cái, cửa đã đóng lại, cả căn phòng yên tĩnh chỉ còn hai người bọn nói lãnh đạm của anh vang lên, "Em ở một tháng rồi à?"Giang Kiều xoay người nhìn anh, "Mới chuyển đến nửa tháng trước." Cô không nói nguyên nhân mình chuyển nhà, chuyện này liên quan đến những vụ mất tích ở Mặc thành, anh không liên lụy vào thì tốt Dịch nhếch môi, "Đừng nói dối." Nét mặt anh không mang ý cười, khóe môi cong lên mang theo vẻ vô cùng lạnh Kiều ngẩn người, anh chợt cúi xuống, hơi thở cách cô rất gần. Khi chỉ còn cách đôi môi cô không đến 1cm, Phong Dịch chợt ngừng lại. Anh lại ngửi thấy mùi hương quen thuộc. Mùi hương này làm cả hai không thể không nhớ lại cái ôm triền miên kia, và cả sự biến mất giữa đêm của cô. Phong Dịch nhìn Giang Kiều, bốn mắt đối diện nhau."Giang Kiều, em thật độc ác."Cô không giải thích, chỉ hỏi, "Gần đây Tô Dịch có xuất hiện không?"Cô còn nhớ đêm cô đi trời mưa xối xả, có thể nhân cách khác của anh sẽ xuất hiện."Em quan tâm anh à?" Phong Dịch đứng thẳng người, không nhìn cô nữa."Đã một tháng Tô Dịch không xuất hiện rồi." Phong Dịch không giải thích lý do, một tháng này, để bảo vệ não bộ tỉnh táo mà anh phải dùng ý thức chế ngự Tô như Tô Dịch chiếm cứ thân thể anh, anh có thể sẽ quên đi một số tin tức, ví dụ như một số tin tức về Giang Kiều. Nhưng anh không nói cho cô biết, anh cũng không tiếp tục nói gì. Anh chỉ đứng đó, khí chất trên người anh càng lạnh lùng hơn. Hai người không ai nói chuyện, trong phòng cực kỳ im ắng, một lát sau, anh lại nhìn cô."Vì sao em bỏ đi?"Giang Kiều không trả mắt anh nhìn thẳng vào cô, khẽ híp mắt một cái, anh nói, "Trùng hợp vậy à, nơi xuất khẩu hàng hóa của Mặc thành lại là bến tàu của thành phố khi Giang Kiều đi mất, Phong Dịch đã điều tra tất cả camera ở Mặc thành, vừa đúng lúc Giang Kiều lại xuất hiện ở một cửa hàng tiện lợi. Giang Kiều gặp một cô gái ở cửa hàng tiện lợi, khi cô gái kia rời đi, cô còn đi theo cô ta. Bởi vậy nên Phong Dịch lập tức điều tra về cô gái kia, sau đó anh biết cô gái đó đã mất tích, cảnh sát cũng đã lập hồ sơ. Phong Dịch lại điều tra những camera giám sát gần đó, một lúc sau thì Giang Kiều cũng lái xe đi phái người điều tra tất cả camera giám sát ở trên đường liền thấy Giang Kiều lái xe đến đồn cảnh sát báo nghĩ, việc Giang Kiều bỏ trốn có lẽ cũng liên quan đến người bị mất tích Dịch không nghĩ nữa, tầm mắt lại lướt xuống cánh tay Giang Kiều. Anh còn nhớ, một tháng trước, tay cô còn đang bị thương. Trên làn da trắng như tuyết có một vết thương cực kỳ dễ thấy, nhưng bây giờ anh đã không còn nhìn ra chút dấu vết nào nữa rồi. Ánh mắt Phong Dịch vừa sâu thẳm vừa trầm tĩnh, anh không khỏi nhớ lại đêm hôm đó, khi Giang Kiều ở nhà anh, lúc đó cô đã bị thương rồi. Anh có hỏi chuyện này nhưng cô không trả lời mà lại lờ đi trọng tâm câu chuyện, giờ thì xem ra hẳn là bị thương lúc điều tra về người mất Dịch cố nén cảm xúc, dời mắt nhìn sang chỗ Kiều vẫn luôn chú ý tới ánh mắt Phong Dịch, cô đoán anh đã biết cô bị thương là bởi vì điều tra vụ án mất tích cô không nói gì, chỉ ngầm thừa nhận. Hai người trầm mặc nhìn lát sau, Phong Dịch mở lời mặt anh bình tĩnh như mặt hồ tĩnh lặng, giọng nói có chút tự giễu, "Nếu như tháng trước em có thể tin tưởng anh hơn một chút thì..."Nói đến đây anh bỗng ngừng lại, không nói tiếp nữa. Sâu trong tròng mắt anh hiện lên chút lạnh lẽo giống như một cơn gió lạnh thổi Kiều trầm mặc rũ mi, không rõ vui giận, hai tay buông xuôi bên người của cô bỗng nắm thành nắm đấm. Hai người lại rơi vào im lặng, trong phòng cực kỳ yên tĩnh, giữa hai người dường như bị ngăn cách bởi một bức tường lạnh Kiều mở lời, đánh tan bầu không khí im lặng này, "Làm sao anh tìm được em?""Em từng đến chợ đêm ở Mặc thành."Phong Dịch đã điều tra tất cả mọi nơi cô xuất hiện mới phát hiện cô đã từng đến chợ lại nói tiếp, "Ở chợ đêm có một người cũng coi như bạn bè của em, anh ta là Thập Cửu.""Thập Cửu có một người bạn, anh ta làm giả chứng minh thư và hộ chiếu vào đúng ngày em rời đi.""Vài ngày sau đó em dùng nó rời khỏi Mặc thành."Ánh mắt Phong Dịch chợt tối lại, Giang Kiều lợi dụng thứ này để trốn khỏi Mặc thành, rời khỏi anh. Ánh mắt Giang Kiều sa sầm, Phong Dịch đã tra ra được tới đó rồi, cô không còn gì để nói nhìn Giang Kiều, ánh mắt dường như có thể nhìn thấu tất cả, "Lẽ nào em đã chuẩn bị rời đi từ khi đó?"Giọng nói trầm thấp vang lên, tựa như sóng biển cuộn trào mãnh liệt, lạnh đến thấu Kiều mím môi, bình tĩnh nói, "Không phải."Khi cô biết Thập Cửu rất hận Liêu Thâm, cô sợ Phong Dịch sẽ dính líu tới chuyện này nên mới đến chợ đêm điều tra. Lúc đó cô còn chưa biết Phong Dịch không phải nhân vật phản diện sẽ giết cô, tại sao cô lại muốn rời xa anh chứ. Giang Kiều không nói tiếp, anh đã hiểu lầm đến thế, nếu như đã nhận định như vậy thì cô cũng không cần phải giải mắt Phong Dịch sâu như mặt biển không nhìn thấy đáy, anh trầm mặc nhìn cô, không rõ giận biết tại sao, anh có cảm giác, Giang Kiều đến chợ đêm gặp Thập Cửu cũng không phải vì muốn rời xa anh. Thứ cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, dù cho hiện tại Giang Kiều đã rời đi, nhưng anh vẫn tin tưởng tình cảm cô dành cho anh là thật. Ánh mắt Phong Dịch trở nên tối đi, tia sáng xẹt qua đáy mắt cũng biến mất. Phong Dịch hỏi cũng chỉ vì anh muốn làm cô tức giận, xem thử phản ứng của cô như thế cô rất bình tĩnh, dường như không để ý đến chuyện người đều có suy nghĩ của riêng mình, căn phòng lại một lần nữa rơi vào im lúc sau, Phong Dịch lại mở lời nói trước, "Nếu em hứng thú với chuyện này..."Giang Kiều giương mắt nhìn anh, cô biết anh đang ám chỉ thứ gì, là những vụ mất tích ở Mặc thành."Tám giờ tối nay, Kỷ Nham sẽ lên du thuyền Mặc Hải." Phong Dịch Kiều chưa từng nghe ngóng được chuyện này, cô hơi nghi hoặc nói, "Kỷ Nham?""Đêm đó sau khi em đi, tôi đã phong tỏa mọi lối đi quan trọng. Bởi thế mới phát hiện ngoại trừ anh thì còn một nhóm người khác cũng tìm em.""Mà những người đó lại là thuộc hạ của Kỷ Nham, có lẽ do ngày đó em báo án nên anh ta mới chú ý đến em.""Kỷ Nham là người trong giới hắc đạo, anh ta làm việc tàn nhẫn, thường thì sẽ giải quyết những việc trong tối."Đêm đó khi truy tìm hành tung của Giang Kiều, Phong Dịch vô tình phát hiện ra nhóm người của Kỷ Nham nên anh lập tức điều tra bọn họ, phát hiện ra bọn họ là do Kỷ Nham phái đi. Kỷ Nham đã sắp xếp gián điệp ở trong cục cảnh sát, sau khi Giang Kiều đến báo án thì anh ta lập tức đè mọi chuyện xuống, mà anh ta cũng lập tức chú ý đến Giang Kiều. Có thể Kỷ Nham nghĩ rằng Giang Kiều đã biết chuyện gì đó cho nên mới phái người theo dõi cô để nắm được mọi hành động của Phong Dịch đã nói cho Giang Kiều việc này, cô đương nhiên sẽ cùng anh đi điều tra rõ ràng. Đêm nay Kỷ Nham lên con thuyền này nhất định phải có nguyên nhân, cô nhất định phải vừa định nói với anh, Phong Dịch đã chen lời nói trước, "Nếu như em không muốn đi thì coi như anh chưa từng nói gì."Phong Dịch rõ ràng hiểu cô, cũng biết rõ cô định đi, nhưng lại mở lời ngăn cản cô Kiều không trả lời câu nói của Phong Dịch, cô lập tức chuyển chủ đề, "Khi em theo dõi thuộc hạ của Kỷ Nham thì phát hiện những người mất tích đó bị giam giữ trong một nhà kho.""Khi đang điều tra thì em đụng phải một cô gái, cô ta biết em."Phong Dịch nhíu mày, "Trước kia em từng gặp cô ta à?"Giang Kiều lắc đầu, "Em không có ấn tượng gì về cô ấy cả, thế nhưng thái độ của cô ấy với em rất kỳ lạ, dường như biết rất rõ về em."Hồi tưởng lại thời gian giao thủ đêm đó, khi bắt đầu thì cô ấy không lưu tình chút nào, nhưng khi nhận ra cô lại chỉ phòng vệ mà không tấn công."Có thể người đó cũng đang điều tra việc này, chúng ta phải tìm được chân tướng trước bọn họ."Dừng một lúc, Phong Dịch đột nhiên mở lời, mang theo ý vị châm chọc, "Chúng ta?"Không khí đông cứng lại trong giây lát, Phong Dịch nặng nề nói."Nếu như không phải em đang điều tra việc này, em hiểu rõ hơn ai hết, anh sẽ không chọn hợp tác với em."Giang Kiều ngẩn ra, lúc này Phong Dịch đang nhìn thẳng vào ánh mắt cô khiến cô không khỏi dời mắt đi chỗ khác, tránh đối diện với Phong Dịch. Ánh mắt Phong Dịch hơi trầm xuống, trước khi Giang Kiều rời xa anh, thái độ của cô rõ ràng là khiêu khích và mê hoặc, nhưng bây giờ cô lại bình tĩnh như vậy, đáy mắt còn không có một mảnh tình mặt Giang Kiều không thay đổi, nói tiếp, "Tám giờ tối nay tôi đến đâu tìm anh?"Phong Dịch nhàn nhạt nhìn cô, không trả lời mà đi ngang qua cô, ngồi xuống sofa, ngẩng đầu nhìn Giang mắt anh rơi trên người cô, trong cái lạnh giá lại có chút áp trong giây lát, Phong Dịch đã thu mắt, nhìn về hướng hấp của Giang Kiều như dừng lại, cô biết, Phong Dịch không có ý định rời khỏi nhà mặt anh vẫn lãnh đạm như thường ngày, nhưng lại mơ hồ có một chút vẻ sắc bén, giọng nói rơi xuống, mang theo không cho từ chối."Chúng ta cùng đi."
Edit Lục Tinh Chương 15 Tầm mắt Phong Dịch dừng trên vòng eo cô, nhỏ nhắn, chỉ cần một vòng tay cũng có thể ôm chặt. Phong Dịch cúi thấp đầu, gió mùa hạ thổi đến, trận gió mang theo sự oi bức khiến con người ta cảm thấy nóng nực. Ánh mắt của hai người giao nhau. Phong Dịch và Giang Kiều đứng nhìn nhau một lúc, trong bầu không khí này vẫn luôn có cảm giác khiến cho lòng người bất an, giống như trước đây . Giang Kiều thôi không nhìn anh nữa. Cô không còn đứng ở chỗ ban đầu, rất nhanh liền cất bước đi vào. Hôm nay cô mặc một chiếc váy màu trắng, tầm mắt của Phong Dịch rơi trên thắt lưng của cô, vòng eo cô cực kì tinh tế, uyển chuyển, tựa như có thể nắm chặt nó trong một vòng tay. Giang Kiều không mang giày cao gót, làn váy cứ thế quấn quanh mắt cá chân, bên dưới váy dài, lộ ra mắt cá chân sạch sẽ trắng trẻo, vô cùng đẹp mắt. Phong Dịch thu hồi tầm mắt, anh lập tức đi ra khỏi căn nhà. Gió bên ngoài oi bức, nhưng lúc anh không nhìn thấy Giang Kiều, anh cảm giác mình lòng mình yên tĩnh lại. Cửa phòng ở phía sau Phong Dịch khép lại, bước chân của Giang Kiều chầm chậm nặng nề, lúc này cô mới quay đầu lại xem, ở đó đã sớm không còn bóng dáng của Phong Dịch. Giang Kiều xoay người, lúc đối mặt với Ngô Đại Sơn, cô nở một nụ cười nhẹ “ Bác sĩ Ngô. ” Ban đầu Giang Kiều nghĩ sẽ xuống tay ở chỗ Bác sĩ Ngô, tìm hiểu bí mật của Phong Dịch. Không ngờ là, cô vừa tới chỗ này thì gặp được Phong Dịch, bác sĩ Ngô nhất định sẽ đề cao cảnh giác, cô đành phải thay đổi lại kế hoạch này. Ngô Đại Sơn nhìn cô gật đầu, hai người cùng nhau đi vào phòng khách. Ngô Đại Sơn mở miệng hỏi “ Giang Kiều, sao đột nhiên cô lại tới đây ? ” Giang Kiều một chút cũng không nhắc đến sự việc liên quan tới Phong Dịch , những lời cô nói đều chỉ liên quan đến cô. Giang Kiều nhíu chặt mày “ Tôi phát hiện mẹ kế phái người theo dõi tôi. ” Giang Kiều lại nói “ Tôi vẫn luôn rất căng thẳng. Bác sĩ Ngô, ông nghĩ tôi nên làm gì đây ? ” Ngữ khí của cô nghe qua rất khổ não. Âm thanh Ngô Đại Sơn ôn hòa, trấn an lòng người “ Gần đây, có phải cô thường xuyên trong trạng thái lo lắng không ? ” Giang Kiều gật đầu, cô đưa tay xoa xoa lông mày, đầu mày vẫn nhíu chặt từ nãy đến giờ, nhìn qua như rất lo lắng về việc này. Ngô Đại Sơn biết tình trạng của Giang Kiều, ông không hề nghi ngờ, thay vào đó ông bắt đầu dựa theo kiến thức chuyên môn và sự cẩn thận của mình để giải thích cho Giang Kiều hiểu. Giang Kiều không thể có được bí mật của Phong Dịch ở chỗ này, cô nghĩ, cô sẽ thay đổi phương thức để có được bí mật này. … Thẩm Ngôn Phóng nhận được điện thoại của bố Thẩm, kêu anh về cùng người nhà ăn một bữa cơm. Thẩm Ngôn Phóng tới nhà hàng, lại phát hiện bố mẹ anh không ở đây, trong phòng bao chỉ có một cô gái, Đường Lam. Đường Lam là thiên kim bảo bối của tập đoạn Đường Thị. Nhà họ Thẩm và nhà họ Đường có mối quan hệ rất tốt với nhau. Cô ấy lớn lên tương đối xinh đẹp, khí chất dịu dàng. Đường Lam vừa nhìn thấy Thẩm Ngôn Phóng, mặt mặt liền nở một nụ cười Ngược lại, Thẩm Ngôn Phóng nhíu mày “ Tại sao lại là cô ? ” Đường Lam nói bằng chất giọng nhỏ nhẹ “ Bác trai, bác gái vừa nãy có việc nên không tới, cho nên họ kêu em đến ăn cơm cùng anh. ” Thẩm Ngôn Phóng biết rõ tâm tư của bố mẹ mình, họ vẫn luôn muốn tác hợp cho anh và Đường Lam, bữa cơm tối nay, xem ra là do họ cố tình sắp xếp rồi. Thẩm Ngôn Phóng đối với Đường Lam không có ý gì cả, anh đang muốn kiếm một cái cớ để rời đi, âm thanh Đường Lam vang lên “ Ngôn Phóng, chúng ta đã lâu không gặp rồi, không bằng ngồi xuống nói chuyện một chút. ” Ánh mắt Thẩm Ngôn Phóng hơi dừng lại một chút, anh cúi đầu xem đồng hồ, thời gian vẫn còn sớm. Huống chi Đường gia là thế giao* của gia đình anh, anh không thể không cho cô chút mặt mũi . *Thế giao chỉ mối quan hệ,giao tình lâu đời, lâu năm của hai gia đình, gia tộc. Trong lúc dùng bữa, phần lớn thời gian đều là Đường Lam nói chuyện, khi cô nhìn Thẩm Ngôn Phóng, trong mắt vẫn luôn mang theo ý cười. Trong lòng Thẩm Ngôn Phóng tuy rằng không kiên nhẫn, nhưng trên mặt không biểu hiện ra, vẫn luôn duy trì vẻ mặt lạnh nhạt. Sau khi bữa ăn kết thúc, Thẩm Ngôn Phóng rời khỏi nhà hàng. Anh không hề biết bên ngoài đã có một đám phóng viên bao vây, đem hình ảnh của anh và Đường Lam chụp lại. Thẩm Ngôn Phóng về đến nhà, được một lúc, liền nhận được điện thoại của của người đại diện. Âm thanh gấp gáp của người đại diện truyền tới “ Ngôn Phóng, hiện tại khắp nơi trên mạng đều là tin tức vè cậu, nói cậu đang qua lại với một cô gái khác. ” “ Cô gái đó là ai ? Có phải phóng viên cố ý viết bậy không … ” Âm thanh của người đại diện vẫn còn vang lên, lòng của Thẩm Ngôn Phong trong chốc lát trầm xuống. Anh mở máy tính lên xem, mỗi một tin tức đều đập vào mắt anh. “ Ngôi sao nổi tiếng Thẩm Ngôn Phóng và cô gái thần bí cùng vào nhà hàng ăn tối, nghi ngờ chuyện tình bại lộ. ” “ Nghe nói bên nữ là thiên kim bảo bối của tập đoàn Đường thị, hai bên đã gặp mặt gia đình. ” “……” Bình luận trên Weibo của Thẩm Ngôn Phóng đã đạt đến mấy trăm vạn, các fan kinh ngạc. Rất nhiều phóng viên hỏi quản lí của Thẩm Ngôn Phóng, muốn biết sự việc có thật hay không. Càng xem tiếp, sắc mặt của Thẩm Ngôn Phóng càng khó coi, chuyện của ngày hôm nay tuyệt đối không phải trùng hợp. Anh gọi điện thoại cho bố Thẩm, lạnh lùng nói “ Chuyện này là do bố sắp xếp? ” Bố Thẩm vẫn luôn muốn anh rời khỏi giới giải trí, phóng viên nhất định là do bố anh gọi đến. Bố Thẩm không phủ nhận “ Đường thị Trân Bảo và công ty chúng ta có quan hệ lợi ích, con và Đường Lam qua lại, đây là ý của hai bên, đều là chuyện có lợi. ” “ Huống hồ, Đường Lam vẫn luôn rất thích con. ” Thanh âm Thẩm Ngôn Phong lạnh lùng ” Con đã sớm nói với bố, con không có hứng thú với cô ấy. ” Bố Thẩm “ Đường Lam là thiên kim của Đường thị Trân Bảo, điều kiện rất tốt. Chúng ta đã quyết định rồi, Đường Lam chính là vị hôn thê của con. ” Ông nói một cách chắn chắn “ Vợ của con sau này, cũng chỉ có thể là nó. ” Nghe vậy, Thẩm Ngôn Phóng cười lạnh, thần sắc âm trầm đến cực độ “ Vị hôn thê? Từ nhỏ đến lớn, mấy người đều khống chế cuộc sống của con, tất cả mọi việc đều phải sựa theo sắp xếp của hai người. ” “ Trong mắt mấy người, ai cũng có thể lợi dụng. ” Lúc đầu anh rời khỏi Thẩm gia tiến vào giới giải trí, chính là nghĩ không muốn bị người nhà trói buộc. Bố Thẩm nói một cách từ tốn “ Lúc đầu khi con muốn vào giới giải trí, bố đã không đồng ý rồi. Thời gian qua lâu như vậy rồi, con cũng nên sửa lại tính cách đi.” Vừa bắt đầu, bố Thẩm chỉ nghĩ Thẩm Ngôn Phóng nhất thời có hứng thú với giới giải trí. Thật không ngờ, thời gian càng dài, Thẩm Ngôn Phóng càng lúc càng không muốn trở về Thẩm gia. Thẩm Ngôn Phóng không muốn quản lí công ty,việc đã như vậy, ông bắt buộc phải áp dụng phương thức này, buộc anh phải thỏa hiệp . Bố Thẩm “ Thế này đi, chúng ta đều lui một bước. Nếu con đồng ý qua lại với Đường Lam, sau này bố sẽ không can thiệp vào sự nghiệp của con nữa. ” “ Nếu con không đồng ý, vậy con lập tức rời khỏi giới giải trí.” Sắc mặt Thẩm Ngôn Phóng trở nên vô cùng âm trầm, tay cầm điện thoại của anh vô thức siết chặt. Lúc lâu sau, anh lạnh lùng để lại một câu “ Mấy người vẫn luôn ích kỉ tư lợi như vậy, chỉ biết suy nghĩ cho bản thân mình thôi. ”. Sau đó anh lâp tức tắt điện thoại. Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, sắc mặt Thẩm Ngôn Phóng lạnh lẽo, anh bỗng nhiên cầm lấy một cái cốc, ném mạnh xuống dưới đất. Âm thanh thanh thúy vang lên, rơi xuống trong màn đêm xa xăm. Ngày hôm sau. Thẩm Ngôn Phóng đưa ra câu trả lời cho chuyện này, thừa nhận chuyện tình cảm giữa mình và Đường Lam. Chuyện tình của ngôi sao nổi tiếng Thẩm Ngôn Phóng bị đưa ra ánh sáng, thu hút sự chú ý đông đảo của cư dân mạng. Phần lớn các fan nói trong lòng có chút buồn bã, nhưng vẫn để lại câu chúc phúc. Thẩm Ngôn Phóng nhìn hướng phát triển của sự việc, khóe miệng chậm rãi hiện lên tia lạnh lẽo. Lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên, Thẩm Ngôn Phóng liếc mắt nhìn một cái, là Đường Lam gọi tới. Con ngươi của Thẩm Ngôn Phóng càng thêm lạnh, anh không nhận điện thoại, chuyển điện thoại về chế độ im lặng. …… Thành phố điện ảnh và truyền hình An Chu. Chuyện tình Thẩm Ngôn Phóng bại lộ, bạn gái là thiên kim nhà giàu. Tin tức này ở trên mạng chỗ nào cũng có, cứ ùn ùn kéo tới. Hình ảnh hẹn hò của hai người họ bị đám phóng viên tung ra, ngay sau đó, Thẩm Ngôn Phóng tự mình thừa nhận chuyện này. Giang Kiều nhìn hình ảnh tin tức trên điện thoại, không hiểu sao, cô cảm thấy có cái gì đó kỳ lạ. Hoặc là do trực giác của kiếp trước, hoặc là do sự đa nghi của Giang Kiều từ trước đến nay rất nhiều. Nhưng mà, sự xuất hiện của bạn gái Thẩm Ngôn Phóng đã chứng thực một chuyện, xác suất nhân vật phản diện này là vị hôn phu của cô ngày càng nhỏ. Giang Kiều để điện thoại xuống, cầm cái cốc sứ trắng trên bàn lên uống một ngụm cà phê. Gần đây, tổ kịch rất bận, cô không ngủ được bao nhiêu, chỉ có thể uống cà phê để nâng cao tinh thần. Trong đầu Giang Kiều hiện lên một cảnh tượng, cô ở chỗ bác sĩ Ngô Đại Sơn gặp được Phong Dịch. Nhưng sự việc đột ngột xảy ra, cô vẫn không kịp tìm hiểu bí mật của Phong Dịch. Xem ra, sự nghi ngờ của cô với Phong Dịch vẫn là lớn nhất, Giang Kiều liếc nhìn đồng hồ một cái, bây giờ là 7 giờ tối, tổ kịch cũng không có cảnh quay đêm. Cô quyết định lái xe đi đến quán bar Linh Điểm. Nếu Giang Kiều nhớ không nhầm, ông chủ quán bar Quý Sùng Viễn là bạn của Phong Dịch. Mà đêm đó Phong Dịch dụ cô xuất hiện, cũng là ở chỗ này. Giang Kiều nhếch môi lên, sau đó liền mang bộ mặt nghiêm túc đi ra khỏi cửa. Giang Kiều lái xe rời khỏi thành phố điện ảnh và truyền hình, khi cô đến nơi, quán bar Linh Điểm đã mở cửa. Xung quanh quán bar tản ra nhiều hương vị ham muốn, sự ồn ào náo nhiệt, sự ái muội của góc phòng yên lặng… Tất cả những cái này đều không liên quan đến Giang Kiều, mục tiêu của cô chỉ là Phong Dịch mà thôi. Giang Kiều nhìn quanh quán bar một cái, tạm thời vẫn chưa nhìn thấy người. … Lúc này, ở trong quán bar Linh Điểm, có một người đàn ông đang ngồi cùng với ông chủ quán bar Quý Sùng Viễn. Tô Dịch mang xúc xắc của quán bar ra chơi, vẻ mặt chẳng thèm để tâm thứ gì. Dường như đã cảm thấy chán, lại nhanh chóng để lại trên bàn. Anh nâng mí mắt, nhìn Quý Sùng Viễn một cái “ Ra ngoài đi dạo một chút ?” Quý Sùng Viễn gật đầu, Tô Dịch đứng thẳng người dậy, rồi rời đi. Ánh mắt Tô Dịch lướt qua, ở trong quán bar ồn ào nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, môi mỏng khẽ nhếch, mở miệng “ Quý Sùng Viễn, cho tôi vài phút.” Vừa dứt lời, Tô Dịch liền hướng tới chỗ Giang Kiều mà đi đến. Khi tầm mắt của Giang Kiều lướt qua đây, con ngươi Tô Dịch như lướt qua một tia sáng. Đêm đó, sau khi lấy điện thoại của Phong Dịch nghe cuộc gọi của cô, anh đặc biệt đi điều tra thân phận của cô. Lúc này đây, Giang Kiều không có ý định đi qua, nhưng Tô Dịch lại chủ động tới đây. Anh muốn biết người phụ nữ này và Phong Dịch là quan hệ gì. Giang Kiều nheo mắt lại, cô đã nhận ra có gì đó không đúng lắm, cô phát hiện bình thường Phong Dịch không hay cười, thế nhưng hôm nay lại nở một nụ cười biếng nhác. Tô Dịch đã bước đến trước mặt Giang Kiều, khoảng cách không gần lắm, chỉ là ánh mắt dừng ở trên mặt cô. Môi đỏ Giang Kiều khẽ hé mở, âm thanh hạ thấp, cô bình tĩnh nói ra bốn chữ “ Đừng đụng vào tôi. ” Tô Dịch không hiểu , nhưng lại cười lên “ Hửm? ” Giang Kiều “ Đây là chính miệng anh nói. ” “ Có sao? ” Tô Dịch cười như có như không, “ Tôi có nói qua những lời như vậy sao ? ” Tôi’ trong miệng anh đương nhiên là chỉ Phong Dịch. Nhưng Giang Kiều sẽ không biết. Giang Kiều trầm mặc đến nửa phút, không nói câu nào. Tô Dịch dùng cặp mắt đen nhánh kia nhìn Giang Kiều. Tiếp đó, không ngờ anh lại xin lỗi một cách nghiêm túc “ Hôm đó cúp điện thoại, là lỗi của tôi.” Biểu tình của anh nhìn như rất chân thành, mà ánh mắt khi nói dối của anh, có thể qua mặt tất cả mọi người. Nghe được câu xin lỗi này, Giang Kiều nghiêm mặt, thần sắc lạnh nhạt. Cô đứng dựa vào tường, suy nghĩ, khóe môi nhếch lên thành một đường cong vừa phải, mày mặc dù hơi nhíu lại , nhưng lại càng xinh đẹp, tinh tế. Phong Dịch lúc này, giống một chàng thiếu niên cương quyết, không chịu thua. Thái độ của anh đối với cô, lúc nóng lúc lạnh, nhất định là có vấn đề. Ý nghĩ trong đầu Giang Kiều lóe lên, có tâm tư thăm dò. Cô mở miệng kêu một tiếng “ Phong Dịch. ” Tô Dịch không trả lời. Giang Kiều đột nhiên tiến lên phía trước một bước, kéo gần khoảng cách của hai người, nhưng giữa họ từ đầu đến cuối vẫn cách nhau một khoảng ngắn, cảm giác xa cách càng tăng. Cô nhìn chằm chằm vào Tô Dịch, ánh mắt cô trong trẻo, dường như có thể trực tiếp mà nhìn rõ đáy lòng cô. Giọng cô thẳng thắn, mang theo cảm giác áp bách “ Anh còn nhớ lần trước gặp nhau ở trong đây, chúng ta đã làm cái gì không? ” ← Chương trước Chương sau →
Cùng đọc truyện Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp của tác giả Bệ Hạ Không Thượng Triều tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại tình cảm, hiện đại, xuyên sách, HEĐộ dài 52 chương + 2 phiên ngoạiEdit+Beta LaStellaBìa Cải XanhGiới thiệu 1 Nữ chính là Giang Kiều lại vô tình có được cơ hội xuyên thành nữ phụ,nhưng thật ra chỉ là một bia đỡ đạn chỉ được cái có nhan sắc nhưng với hai bàn tay trắng, Ngoài ra khi đến diễn biến ở phần giữa truyện lại bị nhân vật phản diện tra tấn đến chết. Sau khi xuyên sách, Giang Kiều muốn trả lại tất cả những gì bọn họ đã làm với trong toàn văn thì vân vật phản diện lớn nhất chính là Phong Dịch, là một con người có tính cách lạnh lùng mà tới tâm anh cũng lạnh. Để thay đổi kết cục của bản thân, Giang Kiều chỉ có thể lấy lòng anh, trêu chọc anh, câu dẫn một đêm tình, Giang Kiều mới ý thức được cô đã câu dẫn sai người khi Giang Kiều bỏ đi, Phong Dịch bắt đầu tìm khắp thế giới người phụ nữ ngủ xong liền chạy, không chịu trách nghiệm người phụ nữ tuyệt tình làm anh xao động mỗi đêm đứng trước Dịch kéo cà vạt, trầm thấp nói, “Chúng ta hình như vẫn còn nợ chưa tính.”Giới thiệu 2Phong Dịch đối với ai cũng giữ thái độ xa cách, là người có tính cách lạnh lùng mà tới tâm anh cũng lạnh. Nhưng không ai biết, anh lại vì một người con gái mà động lòng. Mãi cho đến một ngày, Phong Dịch thua trong tay Giang khi đóng cửa phòng, chỉ có Phong Dịch mới biết được dáng dấp mê hoặc của Giang Kiều thật không ngờ, trong quá trình câu dẫn Phong Dịch, cô lại thích anh, hiểu được anh, cứu lấy yêu của bọn họ là thân thể và trái tim đều hòa hợp.
Nữ chính là Giang Kiều lại vô tình có được cơ hội xuyên thành nữ phụ,nhưng thật ra chỉ là một bia đỡ đạn chỉ được cái có nhan sắc nhưng với hai bàn tay trắng, Ngoài ra khi đến diễn biến ở phần giữa truyện lại bị nhân vật phản diện tra tấn đến chết. Sau khi xuyên sách, Giang Kiều muốn trả lại tất cả những gì bọn họ đã làm với trong toàn văn thì vân vật phản diện lớn nhất chính là Phong Dịch, là một con người có tính cách lạnh lùng mà tới tâm anh cũng lạnh. Để thay đổi kết cục của bản thân, Giang Kiều chỉ có thể lấy lòng anh, trêu chọc anh, câu dẫn một đêm tình, Giang Kiều mới ý thức được cô đã câu dẫn sai người khi Giang Kiều bỏ đi, Phong Dịch bắt đầu tìm khắp thế giới người phụ nữ ngủ xong liền chạy, không chịu trách nghiệm người phụ nữ tuyệt tình làm anh xao động mỗi đêm đứng trước Dịch kéo cà vạt, trầm thấp nói, “Chúng ta hình như vẫn còn nợ chưa tính.”
nhật ký sủng ái của nữ phụ xinh đẹp