nhật ký thăng cấp của nữ phụ ở tận thế
Tên tài liệu:"NHẬT KÍ ĐẶNG THÙY TRÂM" Hòa chung với không khí cả nước hân hoan chào mừng ngày thành lập Hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam 20 /10 và để hiểu thêm truyền thống tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam được Bác Hồ trao tặng cho tám chữ vàng vinh dự "anh hùng - bất khuất - trung hậu
1. Chủ nhân của biệt điện Trần Lệ Xuân là ai? Biệt điện Trần Lệ Xuân được xây dựng để trở thành nơi nghỉ dưỡng tại thành phố Đà Lạt mộng mơ của vợ chồng bà Trần Lệ Xuân - Ngô Đình Nhu. Tuy nhiên, ngôi biệt thự lại được đặt theo tên người vợ, một phần vừa để miêu tả vẻ đẹp sang trọng
Một số người đã khóc khi lá cờ Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ireland trên dinh thự của Nữ hoàng ở London được treo rủ, trước khi sự im lặng bao trùm đám đông. Ngay sau thông báo từ Điện Buckingham, lãnh đạo các nước thế giới đã đồng loạt gửi lời chia buồn và
Ngày 14 tháng 8 vừa rồi, chính phủ Hàn Quốc chính thức đánh dấu ngày tưởng niệm chính thức đầu tiên Hàn Quốc dành cho các Comfort-Women (tạm dịch thành "thiếu nữ mua vui") vào thế chiến Thứ II ( Trong bài này mình xin phép giữ danh từ tiếng Anh vì chưa biết dịch sao cho hay
Năm 2008, bộ phim Anonyma được dựng dựa theo cuốn nhật ký "Một phụ nữ ở Berlin" với sự có mặt của diễn viên Đức nổi tiếng Nina Hoss. Bộ phim đã tạo tác động nhẹ nhàng ở Đức và nó
Các trang nhật ký của người phụ nữ 65 tuổi này đã được rất nhiều người đọc, cung cấp cho hàng triệu người ở Trung Quốc một cái nhìn hiếm hoi về thành phố nơi virus xuất hiện lần đầu
wolfkamafor1981. Trước khi ngủ còn nói thầm hai ba câu, ai kêu trong tiểu thuyết điều duy nhất làm nàng bất mãn một lúc chính là lúc mới bắt đầu đã có cái chết hết sức thê thảm của một nữ phụ. Nữ phụ này là tiểu thư thứ ba, tên tuổi cùng nàng giống nhau như đúc, có phải hay không quá trùng hợp?Vậy mà tỉnh dậy đã xuyên không rồi. Dường như còn là linh hồn xuyên qua, theo định luật xuyên qua, nàng là không có khả năng trở về nữa rồi. Nàng cũng không muốn như kẻ ngu ngốc điều đầu tiên nghĩ tới lại là chết. Ai biết có thể trở về hay không, không có câu trả lời, nếu không trở về được vậy nàng chẳng phải là chết lãng phí rồi sao?Nàng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, nơi mà nữ phụ bị mẹ cả hãm hại vào trước ngày tuyển tú, một thân trong sạch bị hủy khiến nàng phải tự vẫn trong bi phẫn... Thật là một cuộc đời bi kịch! Chỉ có con đường vào cung mới thoát khỏi khống chế của mẹ cả, ở trong hoàng cung "dưỡng lão" cũng không tồi...
Người thanh niên che chở Lưu Thấm Nhã, mấy người khác nằm sấp, quỳ rạp trên mặt đất, trên người phủ lên một tầng bụi, bốn phía huyết nhục lẫn lộn, rải rác tàn chi, trên tường thấp, nhánh cây, mặt đất các nơi loang lổ rải đầy thứ có màu đỏ trắng, trong không khí tràn đầy mùi máu tanh và mùi thuốc súng... Ánh mắt người thanh niên chợt loé, nhìn mặt đất không có vật gì, thì thầm nói "Đường Yên..." Vừa rồi tình thế cấp bách, vì che chở Thấm Nhã mà đá Đường Yên ra, hắn không cố ý.tàn chi tang thi bị nổ tan xác, còn lại một bộ phận tay chân là tàn chi nha mọi người"Đã chết rồi sao?" Một người bên cạnh nhẹ giọng hỏi, bình thường tuy rằng không thể thích nổi Đường Yên, nhưng sau khi người thật sự đã chết rồi, lại có chút không thoải mạt thế giãy giụa sống sót, chỉ có người mới là đồng bạn chân chính! Ai cũng không thể khẳng định được một giây sau người nào die ndan le equy do onsẽ trở thành một thành viên trong đàn tang thi, nhìn chân tay đầy đầy đất, lúc đầu không ngừng nôn mửa, sợ hãi, kinh hoảng, chậm rãi lạnh lùng bình tĩnh trở lại, cầm lấy vũ khí bắt đầu phấn đấu, đến bây giờ đã học xong không để ý.ý là đã học được không thèm để ý đến sự máu tanh sau chiến đấu nữaThái độ bình tĩnh của Lưu Thấm Nhã làm cho mọi người kinh ngạc, trong căn cứ ai cũng biết, Lưu Thấm Nhã đối xử rất tốt với Đường Yên, đồ ăn tìm được đều giao cho Đường Yên, thà rằng bản thân bị đói cũng quyết sẽ không để Đường Yên không có đồ ăn, bọn họ tưởng rằng Lưu Thấm Nhã sẽ giận dữ, mắng bọn họ một trận, chứ không phải như bây giờ, dường như chưa phát sinh chuyện gì thể Lưu Thấm Nhã run rẩy tùy ý người thanh niên ôm lấy, nghi ngờ, nhìn về phía vách núi đen. Cô ta hiểu tính cách của Đường Yên, nhất định sẽ không có dũng khí nhảy xuống vách núi đen, hành động gần như khiêu khích cuối cùng khiến cho lòng cô ta cực không bình tĩnh. Tránh thoát cánh tay của người thanh niên, đi về phía vách núi đen, vẻ mặt âm u, ánh mắt phức tạp vạn phần nhìn vách núi đen sâu không thấy đáy, đã chết... Đường Yên đã chết? Vốn còn muốn lừa cô vào đàn tang thi, sau đó nhân cơ hội lấy vòng tay bạch ngọc, vòng tay bạch ngọc là vật gia truyền của nhà họ Đường, Lưu Thấm Nhã đã tốt nghiệp khoa khảo cổ học, ánh mắt sắc bén lão luyện, cũng đã sớm thèm muốn vòng tay bạch ngọc trong tay Đường Yên, vì tình cảm không tiện mở miệng đòi lấy. Nhưng nếu Đường Yên cảm nhiễm bệnh độc tang thi... Vậy vòng tay bạch ngọc liền chính là vật trong lòng bàn tay cô ta, đến lúc đó dù tới căn cứ Thanh Long, cũng dễ nói chuyện với bác sĩ Đường...Nhưng mà, từ lúc Đường Yên ngã xuống vách núi đen, tất cả những tính toán này đều biến thành bọt nước. Cô ta sao có thể cam tâm, trời sinh tính tình cẩn thận, cô ta đương nhiên sẽ không mở miệng trách cứ vào lúc này, chỉ phải ngầm nuốt xuống quả đắng, cũng may đã moi ra nơi cất giấu vật tư, không đến mức không thu được gì, ánh mắt u ám dừng ở vách núi đen bị sương mù dày đặc bao phủ sâu không thấy đáy, thật lâu không nói gì."Thấm Nhã, em... không sao chứ!" Người thanh niên thấy vẻ mặt Lưu Thấm Nhã trắng bệch, không nỡ để cô ta quá đau lòng, an ủi "Vừa rồi tình thế quá mức cấp bách, vì sự an toàn của em...Không phải anh cố ý đẩy cô ấy ra, anh không nghĩ cô ấy sẽ rơi xuống vách núi đen..."Lưu Thấm Nhã lắc đầu, nụ cười có chút chua người thấy Lưu Thấm Nhã có chút khác thường, liền nói sang chuyện khác "Thấm Nhã, thu thập vật tư quan trọng hơn, động tĩnh bên này quá lớn, rất dễ hấp dẫn thêm càng nhiều tang thi." Một ít tàn chi, trong không khí lưu động mùi máu tươi nồng đậm, hơn nữa tiếng nổ mạnh của lựu đạn, nhất định sẽ hấp dẫn tang thi du đãng xung quanh trấn nhỏ này, việc cấp bách hẳn là mang đi vật tư sau đó lập tức rời đi."Thấm Nhã, Giang Ly nói không sai, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi, động tĩnh lớn như vậy nhất định sẽ đưa tới không ít tang thi, súng và đạn không đủ, rất nguy hiểm!" Cô gái trẻ tuổi bên cạnh nghiêm túc gậtđầu. Ý bảo nơi này không phải nơi nên ở lâu, nhanh chóng tới kho hàng thu thập vật tư mới là chính thoáng qua phía dưới vách núi đen, Lưu Thấm Nhã ngẩng đầu giơ lên khuôn mặt tươi cười, nghiêm túc gật đầu, nói "Mọi người nói rất đúng, trước tiên tìm kho hàng thu thập vật tư, kiếm đủ điểm tích phân, căn cứ này không đủ an toàn, nửa đêm thường xuyên nghe thấy tiếng gào thét của tang thi, chỉ sợ không lâu sau tang thi sẽ tụ tập vây công..." Vẻ mặt Lưu Thấm Nhã nghiêm nghị lãnh khốc, phân tích cục diện trước mắt, thân hình nhanh nhẹn dẫn đoàn người chạy về phía kho - -Ta là phân cách tuyến- - -Trong tiểu thuyết, nguyên chủ cũng không phải quá tệ, tuy rằng có chút kiêu căng, cay nghiệt, nhưng đối xử với Lưu Thấm Nhã rất tốt. Khuôn mặt còn diễm lệ hơn ba phần so với nữ chính Lưu Thấm Nhã, gia thế lại tốt, có không ít người theo đuổi. Đáng tiếc, tất cả những điều này, từ lúc mạt thế buông xuống, đều thay đổi!Người, mặc kệ lúc nào chỗ nào cũng sẽ có sự so sánh, vốn mọi người cũng không có ý kiến gì với Đường Yên, xinh đẹp, gia thế tốt, kiêu căng chút cũng không sao, nhưng mà đây là mạt thế, có Lưu Thấm Nhã dịu dàng khéo hiểu lòng người lại thức tình dị năng để so sánh. Dần dần, nguyên chủ vẫn không thể thay đổi,khuyết điểm nho nhỏ đó, kiêu căng biến thành cay nghiệt, điêu ngoa thành ác độc, mọi người xung quanh dần dần xa cách chán ghét, nguyên chủ sao có thể tiếp thu, nhất thời trở nên nôn nóng nổi giận, cũng sinh ra phẫn hận đối với Lưu Thấm Yên nghi hoặc, trước kia Lưu Thấm Nhã chẳng qua là cô nhi được ông nội thu dưỡng, không là cái gì hết, mà cô lại là tiểu thư nhà họ Đường, cao cao tại thượng, thân phận cao quý. Mạt thế buông xuống, hoàn toàn cải biến tư tưởng của Đường Yên, thái độ miễn cưỡng của mọi người, vẻ mặt chán ghét... Lưu Thấm Nhã hư tình giả ý, ông nội lại ở nơi xa, nguyên chủ chỉ có thể dựa vào bản thân. Chỉ là, vì sao các dạng điều kiện của nguyên chủ cũng không tệ, kì lạ là Lưu Thấm Nhã có thể thức tỉnh dị năng, mà cô lại thành người thường. Có lẽ đây chính là định luật nhân vật chính, nguyên chủ dù cố gắng thế nào cũng chỉ có thể bại bởi nữ chính có bàn tay vàng."Phải chết sao..." Đường Yên lạnh nhạt nhìn phong cảnh không ngừng lùi lại, trong lòng xẹt qua mất mát nhàn nhạt, bị Giang Ly mạnh mẽ đá, cánh tay trái bị đá sắc cắt ra vài vết rách, vết máu mỏng manh truyện của lê*quýdoonnhuộm đỏ hơn nửa cánh tay, vòng tay bạch ngọc sáng long lanh bị nhuộm thành màu đỏ, "Ầm!" Té ngã trên mặt đất, phía sau lưng có đất rơi xuống giúp giảm xóc, yết hầu phun ra một ngụm máu ngòn ngọt "Khụ khụ!" Ho nhẹ vài tiếng, cũng may đáy vực tất cả đều là lá cây mục lâu không có ánh sáng mặt trời chiếu xuống, đáy vực tràn ngập mùi hôi thối, cho dù có lá cây làm đệm, ngã xuống từ nơi cao như vậy vẫn không dễ chịu, Đường Yên chạm vào cánh tay trái, lúc rơi xuống đất cánh tay trái vô lực chạm đất trước, lần này sợ là trật khớp rồi!Không đợi Đường Yên suy nghĩ, đột nhiên một luồng ánh sáng trắng chiếu lên trời chốc lát, Đường Yên mới lấy lại tinh thần, phát hiện bản thân đang ở một nơi xa lạ, xung quanh trống trải, trong gió mơ hồ mang theo mùi hương thơm ngát của cỏ cây, bất giác cười lạnh hai tiếng, hương thơm cỏ cây... Đang ở mạt thế, đùa cái gì? Chẳng lẽ cô lại xuyên vào mắt chính là một mảnh ruộng đất để đó không dùng, phía ngoài năm mươi mét có một căn nhà gỗ, phía sau nhà là một mảng mịt mù, bị sương mù dày đặc che giấu không nhìn rõ lắm. Bên trái nhà gỗ có một hồ nước sinh đôi không quá lớn, hồ nước trong suốt nhìn thấy đáy, không có một chút tạp vật, hồ nước sinh đôi giống như hồ lô nằm ngửa, đầu nguồn là một con suối rộng cỡ một cái chậu rửa mặt, chảy dài đến hội hợp với hồ nước nhỏ, đi qua hồ nước nhỏ lại hợp vào hồ nước lớn, màu sắc hồ nước cũng có chút khác biệt, màu sắc con suối giống như ngọc thạch tự nhiên màu xanh, sau đó theo thứ tự nhạt nguồn của hồ nước hợp với một dòng suối nhỏ rộng cỡ nửa mét, dòng suối uốn lượn chảy về phía xa...Bên phải nhà gỗ là một gốc đại thụ vững chãi, cành lá sum xuê, dưới tàng cây bày biện một cái bàn gỗ đơn sơ, vài chiếc ghế, Đường Yên kinh ngạc, tay phải vuốt ve cánh tay trái, vặn một cái, "rắc rắc", một tiếng thanh thúy vang lên, xử lí tốt cánh tay trái bị trật khớp, đang định xé một góc áo băng bó cánh tay trái loang lổ vết máu, ánh mắt chợt nhìn đến vòng tay bạch ngọc trên cổ tay...Trên mặt tràn ra mừng như điên, trong đầu hiện lên kinh hỉ!kinh hỉ kinh ngạc + vui vẻ"Không gian?"Vòng tay bạch ngọc trên cổ tay đã biến mất không thấy nữa, trên cổ tay có thêm một đồ văn màu trắng, mơ hồ còn có chút giống vòng tay bạch ngọc lúc trước. Đường Yên vừa định đi vào nhà gỗ xem xét một chút, đột nhiên trong đầu truyền đến một trận đau đớn.đồ văn bức vẽ"A..."Đau, đau tê tâm liệt như linh hồn bị trực tiếp lôi ra khỏi thân thể, đầu muốn nổ tung! Giọt mồ hôi lạnh lớn bằng hạt đậu chảy dọc theo tay chân rơi xuống mặt đất, dù là Đường Yên cũng không nhịn được mà kinh hô ra tiếng, hai tay ôm lấy đầu, cơ thể không ngừng run rẩy... Trong chốc lát, một màng lôi điện nhỏ phủ trên thân thể Đường Yên chấn động, mở ra tay phải, một dòng lôi điện nhỏ hiện lên từ lòng bàn tay, đau nhức dần dần giảm, cô thở hổn hển, ngồi dậy từ trên mặt đất, trong lòng có thêm một chút nghi ngờ, tình tiết trong tiểu thuyết không viết chi tiết thức tỉnh dị năng như thế nào? Không nghĩ tới thức tỉnh dị năng lại thống khổ như vậy... Cho dù là cô, trong lòng vẫn còn sợ hãi! Rõ ràng Lưu Thấm Nhã thức tỉnh dị năng không cần tốn nhiều sức, đến lượt cô lại đau gần chết, cả người ướt đẫm... Gần như đi nửa cái mạng! Nữ phụ quả nhiên thua kém nữ chính, nói vậy bây giờ Lưu Thấm Nhã hẳn là đang dẫn theo đám người kia tới kho hàng, đáng tiếc, có chuyện cô đã quên nói, kho hàng kia chỉ có cô và bác sĩ Đường mới có thể mở được, bên ngoài có lắp đặt hệ thống kiểm tra giọng nói, những người khác tùy tiện chạm vào, hệ thống sẽ tự động công tiểu thuyết, sau khi ra khỏi căn cứ, nguyên chủ đã chủ động nói ra chuyện này với Lưu Thấm Nhã, ngay cả cách mở khoá và mật mã cũng nói ra hết. Sau khi Lưu Thấm Nhã tiến vào trấn nhỏ liền lừa Đường Yênvào đàn tang thi. Sau khi cô tỉnh lại trở thành Đường Yên, luôn kín miệng không đề cập tới chuyện kho hàng, chỉ nói cho Lưu Thấm Nhã biết địa chỉ kho hàng, cho nên... Cho dù đám người Lưu Thấm Nhã tới nơi đó cũng chỉ là giỏ trúc múc nước chẳng được gì! Thật muốn nhìn một chút, sau khi Lưu Thấm Nhã phát hiện tất cả những điều này sẽ có vẻ mặt như thế nào? Cô thật chờ mong...Mạt thế đã bắt đầu được mấy tháng, phần lớn dị năng giả có cấp bậc không cao, qua thêm một tháng nữa sẽ xuất hiện Thiểm thực giả, Thiểm thực giả xuất hiện hoàn toàn đẩy con người vào địa ngục, Thiểm thực giả bất luận là lực lượng, tốc độ hay sự nhanh nhẹn đều lợi hại hơn tang thi phổ thông, Thiểm thực giả thích săn bắt dị năng giả, huyết nhục của dị năng giả có thể giúp Thiểm thực giả nhanh chóng tiến hóa. Mà trong đầu Thiểm thực giả có tinh hạch, dị năng giả có thể tiến hoá nhờ cắn nuốt tinh phụ cận căn cứ còn chưa xuất hiện Thiểm thực giả, nhưng chắc cũng sẽ nhanh thôi, Thiểm thực giả vốn là bản thân tang thi tiến hóa thành, giống như con người thức tỉnh trở thành dị năng giả vậy, tang thi cũng đang không ngừng tự mình tiến hóa, càng vào giai đoạn sau của mạt thể, tốc độ tiến hoá của tang thi càng không ngừng nhanh hơn, những căn cứ an toàn đối với con người càng ngày càng ít...Đường Yên hít sâu một hơi, sau khi thức tỉnh dị năng, tổ chất thân thể được cải thiện, miệng vết thương chảy máu trên cánh tay trái bắt đầu kết vảy, nắm chặt nắm tay cảm thụ lực lượng lưu động trong cơ thể, đây chính là lực lượng của dị năng giả, khó trách trong căn cứ dị năng giả lại cao cao tại thượng, khinh thường người thường, thực lực chênh lệch quyết định tất cả!Dị năng hệ lôi, trời sinh khắc chế tà vật âm u! diễn đàn lê quý đôn-LinhpHanTang thi cảm nhiễm bệnh độc, hoàn toàn là vật âm tà. Hơn nữa, có không gian này, dù ở ở mạt thế cô cũng có thể sống rất tốt, nguyên chủ cô yên tâm, nếu đã thay thế cô, tôi sẽ sống thay cô một đời thật tốt, nhất định sẽ không để Lưu Thấm Nhã hại bác sĩ Yên không tùy tiện uống nước trong hồ, trước nhà gỗ có một mảnh đất màu mỡ, sau nhà mơ hồ mông lung, đang nghĩ nên sử dụng không gian này như thế nào, Đường Yên đi về phía nhà gỗ, đẩy cửa vào, căn phòng ngăn nắp sạch sẽ, bên trong bày biện đơn giản, phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp, phòng ngủ ở tầng hai, trong phòng ngủ có một chiếc giường gỗ phục cổ, bên trên phủ lên khăn trải giường màu xanh nhạt, bên cạnh phòng ngủ là thư phòng. Đường Yên không vội vã tìm hiểu những thứ có trong thư phòng, ngược lại lại có hứng thú với căn phòng bên cạnh phòng bếp, đẩy cửa tiến vào, trong mắt hiện lên kinh hỉ, là nhà kho, trên giá có không ít hạt giống, nhưng mà chữ viết trên đó Đường Yên không quá hiểu rõ, không dám tùy tiện chạm vào.phục cổ ý là giường gỗ giống thời cổ áHạt giống tốt hơn thực phẩm chín nhiều, thực phẩm chín ăn xong sẽ không còn, hạt giống lại có thể lớn lên, mảnh đất phía trước nhà gỗ khá lớn, nhưng Đường Yên không hiểu việc nhà nông, việc này còn phải chậm rãi học, nếu cô nhớ không lầm, trong căn cứ có khai hoang đất đai để gieo trồng, đến lúc đó trở lại căn cứ đi theo những người đó học tập một chút, chắc không phải việc khó!Mảnh đất, hồ nước, nhà Yên nhìn mảnh đất và hồ nước, bắt đầu lên kế hoạch sử dụng đất vì lợi ích ngày sau, phần đất gần dòng suối nhỏ có thể gieo trồng cây ăn quả, như vậy sẽ có hoa quả ăn, trên đất sẽ gieo trồng một ít khoai tây khoai lang, dễ dàng tồn trữ, bên cạnh hồ nước đào một cái ao nhỏ, nuôi chút tôm cá... Gà vịt sợ là phải suy nghĩ sau, gia cầm cần có hàng rào nuôi nhốt, nếu không đến lúc đó lại khiến không gian chướng khí mù mịt, không cần thiết.chướng khi mù mịt không khí ngột ngạt
Trong không gian không có vật sống, Đường Yên không dám tùy tiện uống nước trong hồ, thức tỉnh dị năng lôi điện, ở mạt thế có thêm một phần bảo đảm. Tuy cô biết rõ tình tiết trong tiểu thuyết, nhưng thế sự vô thường, cô đã xuyên không tới đây, ai có thể bảo đảm tình tiết sẽ không phát sinh biến cố? Tại thế giới huyết tinh tàn ngược này, mỗi bước gian nan, cần phải thận trọng, không được phép có dù chỉ một chút lơi lỏng!"Ra ngoài!" Đường Yên thầm nói, thân hình vừa chuyển liền ra khỏi không gian, đáy vực yên tĩnh như đã chết, sương mù bao phủ phía chân trời, trong không khí xen lẫn mùi thối rữa khó ngửi, trong gió còn mơ hồ mang theo mùi máu tanh nhàn nhạt, hai mắt nhắm lại, cảm nhận được mùi hương quen thuộc thế buông xuống mấy tháng, thế giới này sớm đã rối loạn!Đường Yên gấp lại cái áo lông mỏng manh, nắm chặt đoản đao trong tay, suy nghĩ một chút, nhặt chai nước rơi xuống đất cùng lúc với cô lên, chậm rãi di chuyển dưới đáy vực, bây giờ động vật còn chưa biến dị, rừng sâu núi thẳm an toàn hơn nhiều so với thành thị. Dọc theo đường đi hết sức tĩnh lặng, Đường Yên không có mục đích, chỉ chậm rãi đi, tìm kiếm đường ra, cô không có cách nào biết được mình đã ở lại trong không gian bao lâu? Sinh hoạt tại tận thế, mục tiêu duy nhất là sống sót...Nửa giờ sau, cuối cùng cũng ra khỏi đáy vực, cách đây hai ba dặm đường, sừng sững một khối nhà lầu, tiểu khu nhà trọ ở vùng ngoại thành, Đường Yên ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt đường có một ít bóng dáng đang đứng, lung lay lảo đảo, giống như du hồn...Hít vào một hơi khí lạnh, đây là tang thi! Đường Yên cắn môi dưới, rất đau, đây không phải là thế giới trước kia... Không phải nằm mơ, không phải phim ảnh, Đường Yên im lặng đứng, cảm nhận máu chảy trong cơ thể, nói không sợ đó là gạt người, nhưng cô cho rằng cũng không sao cả! Tay phải nắm chặt đoản đao, tay trái kề sát ngực, lòng bàn tay truyền đến âm thanh "Bùm bụp!" tiết tấu nhẹ nhàng chậm chạp, cô hiểu rõ Cô, còn chưa muốn chết!một dặm~500mCho dù thân ở mạt thế, cô cũng không muốn chết. Còn sống liền có hi vọng, đây là câu nói cửa miệng của lão đầu, không liên quan đến chuyện khác, chỉ vì còn sống, đây là tham niệm xa xỉ nhất tại mạt thế, sống sót...Tiểu khu nhà trọ nằm ở phía nam trấn nhỏ, xuyên qua tiểu khu nhà trọ có một nhà máy chế biến thực phẩm, đi qua nhà máy chế biến thực phẩm là kho hàng. Trấn nhỏ cách căn cứ một giờ đi xe, vật tư ở nhà máy chế biến thực phẩm đoán chừng không còn lại bao nhiêu, tang thi trong vùng này từng bị thanh lí hai lần, Đường Yên không dám khinh thường, một tháng sau tang thi vây công căn cứ, tên Thiểm thực giả cầm đầu kia chính là ẩn nấp ở bên trong tiểu khu này, tiểu thuyết không viết Thiểm thực giả tiến hoá như thế nào? Nhưng có để lại đầu mối... Nơi tang thi tụ tập nhiều nhất là nơi dễ dàng xuất hiện tang thi cao cấp nuốt!Tròng lòng Đường Yên rùng mình, tiểu khu nhà trọ bên cạnh trấn nhỏ chính là nơi tụ tập nhiều tang thi nhất, nhà máy chế biến thực phẩm, siêu thị, khu chung cư... Có thể là ngửi thấy hương vị huyết nhục, tang thi rải rác dần dần trở nên nhiều hơn, Đường Yên nhanh chóng tính toán, nhà máy chế biến thực phẩm tổng cộng có hơn ba trăm người, phân thành hai ban, có hơn một trăm người ở lại nhà xưởng, tiểu khu nhà trọ có hơn một trăm hộ, chia đều mỗi nhà ba người, cộng lại cũng hơn ba trăm người, bỏ qua những người ra ngoài làm việc cũng không ít hơn một trăm, siêu thị ước chừng có mấy chục... Căn cứ từng thanh lí hai lần, bởi vậy ít nhất còn có mấy chục tên tang thi du đãng ở gần đây, số lượng này chỉ nhiều không ít, rất nguy Yên suy nghĩ, có lẽ cô có thể tránh ở đáy vực, có được bình an nhất thời, nhưng sau đó phải giải quyết vấn đề sinh tồn như thế nào? Đáy vực không có đồ ăn, cô không có khả năng sống sót... Cô nhớ trong tiểu thuyết có nhắc tới mấy chỗ cất giấu vật tư, cách trấn nhỏ quá xa, cô không thể mạo hiểm, nơi gần đây nhất chính là nhóm vật tư trong kho hàng thế đến, hết nước mất điện, chắc chắn bên trong nhà máy chế biến thực phẩm có máy phát điện, tuy Đường Yên không biết cách dùng, nhưng loại vật này vẫn nên lo trước khỏi hoạ, có không gian không lo không có nơi cất giữ. Nước quan trọng hơn, trong không gian có hồ nước, cô không dám tuỳ tiện uống nước trong hồ, cũng chỉ có thể tìm kiếm ở bên ngoài, cô hiểu rõ hơn bất cứ kẻ nào chuyện mình sắp phải đối càng gần!Tay phải Đường Yên cầm ngược đoản đao, thân mình hơi khom xuống, ánh mắt mắt trầm xuống, đầu gối hơi cong, nhìn tang thi xấu xí huyết tinh đang chậm rãi đến gần, trong nháy mắt nhảy lên, mãnh liệt tấn công về phía tang thi, hai cột máu tươi vẩy lên, hai mắt Đường Yên lạnh lùng, đạm mạc đảo qua tang thi nằm dưới đất, cảnh tượng cực kì huyết tinh, đầu bị Đường Yên chém xuống, gió lạnh chầm chậm thổi qua, rõ ràng vừa mới vào hạ, lại phảng phất đã tới cuối thu...Quan sát bốn phía xung quanh vài lần, cẩn thận ngồi xổm xuống, nắm chủy thủ bổ đầu tang thi ra, thứ chất lỏng sánh đặc màu trắng đỏ nhuộm đầy đất, nhặt một cành khô bên cạnh lên, cào trong đống thịt nát lẫn lộn giống như đang tìm cái gì... Quét mắt nhìn khối máu trên mặt đất "Không có...", lập tức xoay người, nhanh nhẹn đi vào tiểu khu nhà qua đường cái, tiểu khu nhà trọ lặng ngắt như tờ, cách một con phố, bên trong là tòa thành chết, bên ngoài lại xuân ý dào dạt sôi nổi, sức sống tràn trề... Trong phút chốc, đáy lòng trào lên một loại cảm giác mâu thuẫn kì dị! Cảnh tượng kì dị tôn lên vệt máu đỏ thẫm đã khô kiệt trên mặt đất, kì lạ lại khiến người ta cảm thấy thích giải quyết hai tang thi, cũng bổ đầu ra như trước. Đường Yên dựa vào góc tường ngồi xuống, không dám dùng ống tay áo lau mồ hôi lạnh trên trán, điều chỉnh nhịp thở, thoáng mở ra bàn tay, không biết từ lúc nào trong lòng bàn tay đã xuất ra một lớp mồ hôi, gió lạnh thổi qua, cực kì âm hàn. Khẽ híp cặp mắt hạnh hẹp dài, quả nhiên lúc này tang thi còn chưa bắt đầu tiến hóa, trong đầu còn chưa xuất hiện tinh hạch, ngón tay run nhè nhẹ, thân thể này quả thật vẫn quá yếu ớt! Vận động một chút như vậy cũng không chịu nổi, cơ bắp quá căng thẳng... Không thể gấp, hô hấp yếu kém gần như không thể nghe dị năng giả hệ lực lượng, thể lực của những dị năng giả hệ khác đều cực kém, kiếp trước Đường Yên là bộ đội đặc chủng, thể lực, đọ sức, độ linh hoạt... Không gì không giỏi, cô cực kì rõ ràng thể lực quan trọng hơn nhiều so với những chuyện khác, yên lặng dùng dị năng xua tan mỏi mệt "Tách tách!" Tiếng nổ thanh thuý vang lên bên tai, từng dòng lôi điện thật nhỏ nhảy lên trong lòng bàn tay Đường giác của tang thi phổ thông cực kì bén nhạy, thị giác rất kém, sức lực hơn nhiều so với người bình thường, tốc độ rất chậm... Đường Yên lẩm nhẩm những tin tức vừa mới thu thập được, sau đó đứng dậy, thong thả vòng qua góc tường, lúc này cô đang đứng trước cửa nhà máy chế biến thực phẩm, bốn phía yên tĩnh, không có người qua lại, không có tang thi du đãng... Yên tĩnh giống như buổi trưa một ngày hè, dường như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì, Đường Yên không dám thả lỏng, bên trong nhà máy thực phẩm có vật cô cần tìm, cô muốn đi vào xem trời dần lặn xuống phía tây, ban đêm là nơi chốn của đồ tể, là chỗ vui chơi của tang thi, là bãi tha ma của nhân loại, phải tiến vào kho hàng trước khi mặt trời lặn. Đánh giá bề ngoài cánh cửa, thép đã rỉ sắt vây kín nhà máy chế biến thực phẩm, cửa phụ bên cạnh nửa khép nửa mở, Đường Yên bất giác nhíu mày, trên chân là giảy vải phổ thông, không có cách nào lướt qua mảnh vụn thuỷ tinh bốn phía... Phải nghĩ biện pháp khác mới được.đồ tể những người giết thịt gia súc, vd mổ lợn 3Dựa vào bóng đêm, chậm rãi tiến tới vài mét về phía cửa phụ, tình huống bên trong mơ hồ không rõ. Bên dưới lớp thép, không ít nơi bám đầy vết máu khô cạn, kéo rất dài, Đường Yên nhón chân chậm rãi tiến về phía trước, cửa lớn đóng chặt, cửa phụ nửa khép, cô không dám tùy tiện tiến lên, ghé vào khe hở nhìn vào bên trong.
Ebook Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế của tác giả Thuỷ Qủa Mộ TưThể loại Mạt thế, xuyên sách, nam nữ cườngĐộ dài 939 trang wordEditor Linh PhanNguồn raw thiệuMột lần ngoài ý muốn, Đường Yên “bi thống” xuyên vào một cuốn tiểu thuyết mạt thế cô đã từng đọc, trở thành vật hi sinh nữ phụ, kiêu căng, cay nghiệt,…Không ổn chút nào, đối mặt với thế giới huyết tinh tàn bạo, nữ chính có hào quang vô địch vạn năng, cô làm thế nào để sống sót trong kẽ hở…Đánh giá của biên tậpko phải ta nhaĐường Yên xuyên vào thế giới trong một cuốn tiểu thuyết mạt thế, trở thành vật hi sinh nữ phụ, vô ý mở ra vòng tay bạch ngọc, đạt được không gian truyền thừa, cứu thú biến dị Buster, có không gian giúp đỡ, dị thú làm bạn, bắt đầu hành trình mạt thế của cô. Theo thực lực từng bước tăng trưởng, đấu trí đấu dũng với nữ chính có hào quang trong tiểu thuyết, mở ra một đoạn hành trình nghịch thế nguy hiểm quỷ dị. Tác phẩm có rất nhiều cảnh vật sự việc ly kỳ quái dị, yêu ma quỷ quái, tang thi hung dữ. Chính và tà, nhân tính thiên ác, không có đạo đức luân thường, thế nào là đúng, thế nào là sai, ai có thể nhìn thấu? Trải qua khó khăn chồng chất, vượt qua muôn vàn hiểm trở, bông hoa tình yêu hồn nhiên liệu có nở rộ hay không? Cuối cùng Đường Yên sẽ nghênh đón tương lại như thế nào? Những màn tranh đấu gay cấn, nhân tính lục đục, lòng người biến chất, tình tiết nhấp nhô trầm bổng, chắc chắn khiến bạn muốn ngừng mà không được…..
nhật ký thăng cấp của nữ phụ ở tận thế